Hiển thị các bài đăng có nhãn Hạnh Phúc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hạnh Phúc. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2022

VĂN -TNKH

 HẠNH PHÚC


Cuộc đời thật ngắn qúa, vâng ngắn quá…Khi mà hạnh phúc đứng cạnh ta, choáng ngợp trái tim ta… Ôi ! sao mình thật bé nhỏ, nghèo nàn  trước chiếc áo lộng lẩy, muôn màu, tuyệt sắc của chân dung hạnh phúc ! Và thoắt nhanh … Khi đôi tay ta trở nên vụng về, yếu ớt,  chới với đuổi theo…Đôi cánh hạnh phúc chợt vút bay cao, mỗi lúc một xa, xa hút dấu… Cho đôi chân qụy ngã, chậm chạp lê từng bước mòn, nghe đường bổng than van, sỏi đá ngậm ngùi, nghe đời thoắt ru đưa cỏ lá thì thào, như đang thầm hối tiếc cho người, hay cho ta, vừa vuột mất "một cái gì đó", dù biết là vô giá, nhưng không thể giữ được, « hạnh phúc » ơi !
 
Và hắn trở về ngồi lặng lẽ, bất động, lắng nghe nhịp đập của trái tim, ngoài kia màn đêm đang từ từ phủ khắp không gian im vắng. Tất cả mọi vật chung quanh dường như trở nên thừa thải, vướng viú, hắn cố lắng nghe chính mình, thầm nghỉ rằng lòng sẽ đau ghê lắm, nhưng thật lạ lùng, sao chỉ nghe trong hồn mình một sự trống rỗng, im lặng đến tận cùng… như một cánh đồng sau cơn giông tố, như một thửa ruộng bỏ  hoang không người chăm sóc, nằm đó phơi mình cùng tuế nguyệt. Hắn thử tìm xem "nổi đau" đang khuất lấp nơi đâu trong những ngóc ngách của tâm hồn, vì không thể tin rằng sau khi đánh mất cái hạnh phúc mà hắn trân quý như chính sự sống của mình mà lại không bị khổ sở, điêu đứng ! Nhưng sau những giờ phút cố gắng tìm tòi, mệt mỏi, vâng chỉ còn lại sự mệt đuối vì tận dụng năng lực của trí nghỉ để tìm kiếm một « ảo tưởng » ?!