THU GIÓ NHỚ
Ta một đời ngồi nghe gió nhớ
Gót thời gian chầm chậm những ước mơ
Hắt hiu bay ngàn cánh lá bơ vơ
Mang sự sống trong vần thơ trôi mãi
Ta một đời ngồi xây bóng nắng
Tiếng hồn nhiên từ một cõi xa xăm
Thắp trong tim hồn ngọn nến ăn năn
Đêm trở giấc hững hờ cơn mộng rối
Ta một đời ngồi hong tiếc nuối
Bóng mưa qua từng sợi đuổi hư vô
Cỏ cây ru tình thu úa hoang mơ
Nghe sóng vỗ vào niềm đau chia lối
11/13
Cát Tưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét